-
Cuộc điện thoại ngày mưa
Audio - Nguyên khẽ lăn chiếc xe đến bên cửa sổ. Cơn mưa phùn từ chiều hôm trước đến sáng nay vẫn chưa dứt. Cô bé lặng yên, không ngước mắt...
-
Nước mắt của cá
Ở một vùng biển xa xôi, có một con cá lớn rất đẹp nhưng lại cô đơn, hàng ngày nó chỉ biết dạo chơi ở những nơi đáy biển sâu nhất...
-
Bán kiếp tiểu tiên - Chương 8
Trong giai đoạn đặc biệt này, các đệ tử phái Thanh Vân đều bận rộn,chỉ có Tề Hoan là cảm thấy mình rảnh rỗi đến muốn dài ra rồi. Không có...
-
Bán kiếp tiểu tiên - Chương 12
“Tổ sư bá”. Tề Hoan trong lúc miên man nghe thấy giọng của Linh Vân Tử. “Ồ, Vân Tử à, ngươi không phải đi tiễn chưởng môn Thục Sơn sao, ...
-
Tha thứ thế nào khi em nhiều lần phản bội
Ngày anh đến cũng là ngày em dứt nước mắt chia tay với người yêu cũ trên Sài Gòn. Muốn trốn chạy kỉ niệm nên em về lại quê nhà. Tình cờ gặ...
-
Bán kiếp tiểu tiên - Chương 11
Chỉ còn ít thời gian nữa sẽ đến thiên kiếp, trên khán đài thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng nói chuyện. Hư Không Tử như lão tăng ngồi thiề...
-
Lời hẹn ước ngủ quên
Chúng tôi có thể không trở thành một cặp, nhưng ít nhất cũng sẽ là những người bạn tốt nhất của nhau. Vậy thì có gì mà đáng buồn? *** T...
-
Khi tôi biết em còn trinh
Khi tôi biết em còn trinh Tối đó chúng tôi đã ở bên nhau và có lần đầu tiên. Lúc đó, tôi biết, em là cô gái ngoan tri...
-
Tại sao sinh viên thi rớt
Đọc truyện online : " Tại sao sinh viên thi rớt " Một năm chỉ có 365 ngày, nhưng một năm điển hình của sinh viên thì: 1. Trừ...
-
Phía sau một tình yêu
Hân mìm cười chua chát rồi lặng ngắm mình trong gương. Đôi mắt của cô hằn lên những vết chân chim, nụ cười không còn tươi tắn và trong lòng...
Đăng lúc 03:24 bởi Unknown
Thế mới nói, Tình Cảm là đứa con cưng, là vật báu dắt lưng, nhưng đôi
khi lại xa lạ hơn cả phố chiều hối hả trốn mưa. Thế nhân to lớn, chỉ
mình nó là "bất trị - bất dung".
Thời vụng dại, chân bước miệng bi bô hai chữ tương tư, gặp người thì
mặt đỏ, mắt ngó lơ, cuối cùng về tự viết mấy câu thơ. Đại loại như "lần
sau nhé, lần sau cần phải ngỏ...". Nhưng, cả một chục "bài thơ" mà yêu
thương vẫn giỡn hờ trước mặt (thực ra là bị từ chối, kk). Xong xuôi, thơ
vẫn tự mình đọc, người vẫn về cuối phố một mình, tay vẫn đan hờ xiết
lấy lòng son trẻ, oằn vai nhọc dạ gánh Cô Đơn. Thiệt lòng, không giám bẻ
lái tuổi trẻ để quay về thời nhắc nhớ ấy, bởi ngại ngùng thì ít, mà
thấy thời gian trước mặt ít quá thì nhiều...
Bây giờ, gặp lại, người vẫn đó - mà là người cũ, tình vẫn đó nhưng đã qua không dưới một lần tự bỏ buông. Thấy lòng nhẹ bẫng trống không - tự lòng mắt tròn mắt dẹt với bản thân, ngạc nhiên quá đỗi...
Không cổ xúy cho mình sống vội. Mà giản đơn là những điều đã qua - những điều khổ đau-những lần mắc mệt bởi chót lỡ níu phải tình cảm tuột trơn... rồi đau một thời mà ngỡ một đời. Tuyệt nhiên, khi đã bước qua, thì không bao giờ có chỗ cho nỗi niềm luyến tiếc. Đường qua thì quen, mà người qua thì lạ.
Dĩ nhiên, có những niềm "lạ" vĩnh viễn chẳng bao giờ trở lại thành "quen", là những điều thuộc về đường Thương, mà thế nhân, ai cũng một lần rải bước.....
Bây giờ, gặp lại, người vẫn đó - mà là người cũ, tình vẫn đó nhưng đã qua không dưới một lần tự bỏ buông. Thấy lòng nhẹ bẫng trống không - tự lòng mắt tròn mắt dẹt với bản thân, ngạc nhiên quá đỗi...
Không cổ xúy cho mình sống vội. Mà giản đơn là những điều đã qua - những điều khổ đau-những lần mắc mệt bởi chót lỡ níu phải tình cảm tuột trơn... rồi đau một thời mà ngỡ một đời. Tuyệt nhiên, khi đã bước qua, thì không bao giờ có chỗ cho nỗi niềm luyến tiếc. Đường qua thì quen, mà người qua thì lạ.
Dĩ nhiên, có những niềm "lạ" vĩnh viễn chẳng bao giờ trở lại thành "quen", là những điều thuộc về đường Thương, mà thế nhân, ai cũng một lần rải bước.....
Tìm kiếm : ...
Chuyên mục