Cuộc điện thoại ngày mưa

  • + Ngắn quá nắm được..

    Ở hội chợ xuân, một cậu bé bốn tuổi đang ngồi khóc vì bị lạc. Bác bảo vệ tiến tới an ủi cậu bé rồi nói: - Nếu cháu không muốn bị đi lạc thì...
  • + Nước chảy theo dòng

    *** Đời người kể cũng lạ, tự dưng lại phải tuân theo cái vòng sinh lão bệnh tử luân hồi, nghĩ mà buồn. Nhưng giả dụ một đời không biết bệ...
  • + Bán kiếp tiểu tiên - Chương 1

    Chương 1 : Chuyện ma quái ở Tống gia Ánh mặt trời chói mắt nóng rực xuyên qua những tán cây ngô đồng thưathớt, chiếu lên thành những đ...
  • + Một ngày đẹp trời nghĩa là gì

    Đọc truyện online " Một ngày đẹp trời nghĩa là gì " Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nh...
  • + 6 Câu truyện cười hay nhất trong tuần

    Thân quen Máy vi tính hỏi virus: “Cậu từ đâu đến đây thế?”. - Thế cậu ở đâu ra? - Tớ đến từ USA. - Vậy tớ là hàng xóm của cậu rồi. Tớ đến từ...
  • + Kiếp đàn bà chung chạ với đại gia

    Trong căn phòng vắng đó, hôm nay chỉ có mình Thùy, không có người đàn ông thường đến đây ân ái cùng cô sau mỗi đêm. Thùy khóc, có lẽ cô đa...
  • + Tha thứ thế nào khi em nhiều lần phản bội

    Ngày anh đến cũng là ngày em dứt nước mắt chia tay với người yêu cũ trên Sài Gòn. Muốn trốn chạy kỉ niệm nên em về lại quê nhà. Tình cờ gặ...
  • + Lấy vợ làm nghề mạt hạng!

    Bữa cơm chiều nay Duyên tất bật hơn mọi lần. Cô cố gắng làm thật nhiều món vì ban trưa chồng điện thoại tối nay có người bạn cũ ghé thăm. ...
  • + Không thể chối từ

    Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn phòng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng ch...
  • + Người con gái có đôi môi phớt hồng

    Tôi gặp bà xã vào một buổi chiều thu nắng nhạt, khi đang còn là sinh viên. Khi đó, vợ tôi có đôi môi đỏ vì đánh son, chứ không hẳn là đôi m...
Đăng lúc 19:38 bởi Unknown
Audio - Nguyên khẽ lăn chiếc xe đến bên cửa sổ. Cơn mưa phùn từ chiều hôm trước đến sáng nay vẫn chưa dứt. Cô bé lặng yên, không ngước mắt nhìn ra cửa sổ lấy một lần, mặc cho hoa lá, cỏ cây đang reo vui, mơn mởn, căng tràn sức sống dưới làn mưa mỏng trong veo...
***

Vậy là đã nửa năm kể từ ngày vụ tai nạn khủng khiếp xảy ra. Trên đường đi học về, Nguyên bị một chiếc xe buýt đâm phải, đôi chân dập nát nên phải cưa. Bao ước mơ, hoài bão của một cô bé tuổi mười lăm vỡ vụn theo tai nạn thảm khốc ấy. Từ lúc chuyện dữ xảy ra, Nguyên không còn nói chuyện, gặp gỡ hay tiếp xúc với bất kỳ ai ngoài bố mẹ. Nguyên cho rằng cuộc sống của mình như vậy là hết, mọi điều tốt đẹp trên đời sẽ chẳng bao giờ đến với mình nữa...
Bỗng tiếng chuông điện thoại reo vang, một cuộc điện thoại gọi nhầm vào máy nhà Nguyên. Sau khi xin lỗi vì đã làm phiền, cô bạn ở đầu dây bên kia hỏi khẽ:
- Mình nghe giọng bạn buồn quá! Có phải bạn đang gặp chuyện gì không? Mình rất vui nếu có thể giúp bạn...
Chẳng hiểu sao lúc ấy Nguyên lại khóc và muốn tâm sự ngay với người bạn đó. Nguyên khẽ nói:
- Mình đã gặp một tai nạn khủng khiếp và tai nạn ấy khiến mình không thể đi lại được nữa...
Cô bé ở đầu dây bên kia lặng đi một lát, rồi nhỏ nhẹ:
- Mình tên là Mai. Mình xin chia buồn cùng bạn vì nỗi bất hạnh này. Nhưng bạn hãy cố gắng lên bởi xung quanh bạn còn rất nhiều điều tốt đẹp. Mình nghĩ rằng, lúc này thiên nhiên sẽ là bài thuốc hiệu quả giúp bạn mau chóng lấy lại tinh thần đấy.
Nguyên ngập ngừng:
- Lâu lắm rồi mình chưa ra khỏi phòng. Thực ra là mình rất ngại...
Mai mỉm cười nói tiếp:
- Nếu vậy thì mình sẽ kể cho bạn nghe nhé!
Rồi cứ thế, hằng ngày Mai và Nguyên đều nói chuyện với nhau qua điện thoại. Nguyên mặc cảm nên vẫn sống khép mình. Tuy nhiên, cô bé rất thích nghe Mai kể chuyện. Từ chuyện vườn hoa nhà Mai có những loại cây gì, màu sắc của chúng rực rỡ ra sao, đến chuyện con mèo nhà Mai rình bắt chuột như thế nào...
Qua lời kể của Mai, trước mắt Nguyên hiện ra một bức tranh thật sống động, rực rỡ sắc màu, ngát hương thơm và rộn rã âm thanh. Nụ cười đã dần trở lại trên môi Nguyên. Và điều tuyệt vời hơn cả là Nguyên bắt đầu muốn ra ngoài để tận hưởng cảm giác hạnh phúc mà thiên nhiên mang lại.
***

Hôm nay, Nguyên rất vui vì Mai hẹn sẽ đến thăm và đưa Nguyên đi chơi. Đúng giờ hẹn, Mai đến nhà Nguyên với bó hồng vàng trên tay, loại hoa mà Nguyên rất thích.
Chưa kịp vui mừng vì được gặp người bạn bấy lâu tâm sự qua điện thoại, Nguyên đã giật mình nhận ra một sự thật đau lòng: Mai là người khiếm thị.
Không để Nguyên hỏi gì thêm, Mai nói luôn:
- Xin lỗi Nguyên vì mình đã giấu bạn, tất cả những gì mình kể với bạn đều do mình tưởng tượng ra thôi. Từ khi sinh ra mình đã không nhìn thấy ánh sáng rồi. Mình kể cho bạn nghe là để bạn thêm tự tin, thêm yêu cuộc sống và yêu chính bản thân mình.
Rồi Nguyên và Mai cùng òa khóc, hai cô bé ôm chặt lấy nhau. Nguyên chợt nhận ra rằng, trên đời này còn có nhiều người bất hạnh hơn mình, chính vì thế mà mình phải cố gắng vượt qua khó khăn, cố gắng sống tốt. Giọt nước mắt vẫn lăn dài trên má càng khiến cô bé hiểu một chân lý giản dị: không chỉ nụ cười mà đôi khi giọt nước mắt cũng là niềm hạnh phúc, đó là giọt nước mắt đồng cảm của con người với con người.
Nguyên thầm cảm ơn cuộc điện thoại nhầm lẫn vào ngày mưa hôm ấy, bởi chính nó đã mang đến cho Nguyên không chỉ một người bạn tuyệt vời mà còn tiếp thêm cho cô bé sức mạnh, niềm tin vào cuộc sống và chắp cánh ước mơ để bay cao, bay xa hơn..
Nguồn truyện :  Đọc truyện online

GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN

CHUYÊN MỤC GAME MOBILE OFFLINE

TRANG CHỦ


GAME MOBILE OFFLINE


TIN TỨC